So với sự phấn khởi bên phía tuyển thủ chuyên nghiệp, phía khán giả lại yên tĩnh hơn nhiều. Những người vỗ tay khen ngợi chắc chắn là đám khán giả trung lập. Cảm xúc của họ sẽ bị lay chuyển, nhưng người mà đa số khán giả sân nhà ủng hộ lại chính là Đỗ Minh. Thi đấu đặc sắc, họ sẽ vỗ tay, cơ mà đó chỉ là lễ phép, là tôn trọng, bất luận thế nào, Đỗ Minh thua, kết quả này không làm họ thấy vui vẻ gì.
Song vào lúc này, Đỗ Minh thua nhưng họ sẽ không buông lời chửi bới. Bởi chỉ cần là người chơi Vinh Quang đều có thể thấy đối thủ của Đỗ Minh không phải một người mới, mà là một cao thủ thật sự. Thậm chí vài người chơi lão làng còn giống tuyển thủ chuyên nghiệp, nhận ra “Long Sĩ Đầu” chỉ có trong thuyền thuyết kia.
Điều khó thể tin nổi lại đang xuất hiện trước mặt mọi người.
Người khiêu chiến đến tột cùng là ai?
Tất cả đều đang thắc mắc vấn đề này.
Mà người lúc đầu còn vừa nhảy vừa hét như Trần Quả, ngay sau khi “Long Sĩ Đầu” xuất hiện, cả người cũng hóa đá, cô vẫn giữ nguyên tư thế giơ tay cổ vũ, đứng sững đến khi kiếm khách của Đỗ Minh ngã xuống.
Long Sĩ Đầu!
Trần Quả cũng là người chơi lão làng của Vinh Quang, lại là fan của Diệp Thu nhiều năm, sao cô không nhận ra đấy là tuyệt chiêu của Diệp Thu chứ?
Tâm tư nháy mắt quay về đêm tuyết rơi nọ.
“Nói chị nghe một bí mật, thật ra tôi chính là Diệp Thu...”
Lời này đến nay Trần Quả còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-cao-thu/2024361/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.