Video giao qua được nghiên cứu hết một ngày. Cuối cùng bên câu lạc bộ cắn răng liên lạc với Mạc Cường, họbuộcphải xử lý cho xong vụ này. Mạc Cường rất ngạc nhiên, gã còn cho rằng phi vụ này thế nào cũng phải thị phi một trận. Vốn gã đã chuẩn bị lập thread lót sẵn trên mạng, trước đó còn ghi âm, cap hình đối thoại của hai bên hết sức chu đáo làm tư liệu đi war. Hôm nay trong lúc bên kia nghiên cứu video, trong lòng gã xoắn bao nhiêu tình huống có thể xảy ra, chỉ không ngờ đến chuyện được rep trả mấy chữ duy nhất: Số tài khoản.
Chuyện đơn giản đến mức không ngờ, Mạc Cường vừa đưa số tài khoản cho bên kia, vừa báo lại cho Diệp Tu.
“Vậy hả, vậy thì tốt rồi!” Diệp Tu trái lại rất bình tĩnh, giọng không ngọt không nhạt. Vì hiện tại trên màn hình của hắn vẫn còn một khung chat của Trảm Lâu Lan đang khóc lóc lã chã: “Đờ mờ ông hại chớt tụi tui rồi!”
“Sao vợi?” Diệp Tu hỏi.
Thì ra tụi câu lạc bộ kia bị cả đám lừa mất trắng 150 ngàn, nuốt không trôi cục tức. Mạc Cường? Trong mắt họ chỉ là tên lính quèn, nên không đôi co nhiều với gã, trực tiếp liên lạc Trảm Lâu Lan, phun nước miếng khinh bỉ một phen.
Ý định của bên câu lạc bộ cũng rất rõ, chính là muốn cho Trảm Lâu Lan biết tụi nó cũng không phải hạng coi tiền như rác. Chỉ là đách quan tâm chút tiền lẻ này, cho nên kệ mịa mi, lấy thì lấy đi! Tụi tao không so đo, nhưng mà mi làm trò
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-cao-thu/2024659/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.