Mạc Phàm nhướng mày, cố thu liễm xuống tâm tình lại, hỏi: “Ngươi tốt, Nhã Tràm, mấy vị hảo hữu của ta, cái kia tóc vàng cùng tóc trà xanh đang ở đâu?”
"Côn Lôn Thánh Địa một trận chiến sau khi kết thúc, ngài đồng hữu bên ngoài liền đẩy dài dòng đội ngũ gọi người lên kiểm kê mang về lợi phẩm, rất nhiều hữu hiệu đồ tốt từ khoáng mạch, xác quân chủ sinh vật, hồn chủng, tinh phách, dược viên, mầm giống đủ loại... không có đến trăm ngàn, nhưng tầm một vạn dặm gần nhất đều chen chúc thu lưới lấy đi." Nhã Tràm tựa hồ không giấu diếm chút nào nói ra.
Nghe đến đoạn vạn dặm phạm vi cũng có thể trong ba ngày bị thu hoạch, Mạc Phàm căn bản đã có dấu hiệu kiềm chế nhịn cười.
Mấy tên này vét máng cũng không khỏi quá không nể mặt chủ nhà đi.
Đào liền được, làm sao lại còn dẫn cả đội ngũ lên đào???
"Quá đáng, quá đáng, không có ta liền tự ý làm càn, Nhã Tràm cô nương, dẫn ta đi gặp bọn hắn, miễn cho thay mặt chủ thượng của ngươi giáo huấn." Mạc Phàm điệu bộ giả vờ nói ra.
Đương nhiên ruột gan hắn rõ ràng ngược lại đều sôi trào, nhoẻn lên ý cười, chuyện tốt đẹp này mười phần là tác phẩm của Triệu Mãn Duyên.
Luận vơ vét, tên này luôn làm người ta tin tưởng tuyệt đối!!
Nhiêu đây sản lượng, đồng thời đem bán đi, hảo hảo mua lại đồ ăn cho lão lang ăn, ít nhất cũng có thể củng cố thực lực, mở ra cơ hội đề thăng lên chí tôn quân chủ. Nói gì thì nói, chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su-di-ban/1536587/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.