. . . . . .
Michael hơi kinh ngạc một chút nhìn xem Mạc Phàm dạng này không do dự quyết định, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Không quan hệ, thực ra hắn cũng chỉ cần có lời này của Mạc Phàm để cho trái tim mình được một điểm tựa, xác định đúng chiến tuyến của một người. Còn thực hiện được hay không, cái này tùy vận mệnh đi, biết trước vận mệnh thì đã chẳng còn gì đáng nói.
Nếu như 5 năm tới, Thánh Thành cùng Mạc Phàm cuối cùng đều bại bởi Cổ Nguyệt Tru Đế, tất cả bị Cổ Nguyệt Tru Đế giết chết, cái kia không có gì đáng nói, quang minh coi như đã tận lực đến phút giây cuối cùng, oanh oanh liệt liệt chết đi cũng vẫn có thể xem là chuyện tốt.
Nhưng mà nếu như, vạn nhất bọn hắn thật sự thắng, đánh bại Cổ Nguyệt Tru Đế, đem Cổ Nguyệt Tru Đế bóp chết, vĩnh viễn ngăn trở hắn buông xuống thế giới ma pháp, vậy kế tiếp Michael sẽ không hi vọng Mạc Phàm trở thành cái mới Hắc Ám Chúa Tể, hi vọng hắn sẽ càng giống như Thánh Thành bây giờ, lấy đại nghĩa nhân loại làm trọng.
“Ngươi có thể rời đi”. Michael nói ra.
Mỗi thứ đều có hai mặt của nó, dị đoan nên chết đi, dị đoan cũng không nên chết đi, cái ranh giới mỏng manh đó, phảng phất bây giờ đều đã bị trung hòa.
Lịch sử thời kỳ nào cũng bao quát ba quá trình được đề cập: Quá khứ, hiện tại, và tương lai. Tất cả cố sự diễn biến của chúng đều chạy trên cùng một chiếc bánh răng. Mà chiếc bánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su-di-ban/1537645/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.