...............
Một đoạn lá khô lơ lửng theo gió sắp xếp thành chữ viết: “Ngươi đã đến được đây rồi, gặp được ta cũng coi như cùng ta có duyên kỳ ngộ. Chỉ cần ngươi làm được việc mình hứa, đối với ta mà nói chỗ tốt là cực kỳ lớn, lại không cùng ta và Cổ Nguyệt Tru Đế đủ để tạo thành ân oán gì. Vì thế cho nên, ta cũng sẽ cho các ngươi một chút món quà ân huệ”.
Đang dự định quay người rời đi, Mạc Phàm, Asha Corea nhìn thấy một màn này, thế là chậm rãi đình chỉ động tác.
Không đợi Mạc Phàm đi hỏi, lá cây xào lại, sắp xếp thành câu văn tròn trịa chữ nghĩa: “Làm sinh mệnh thụ, ta có thể thông qua nhãn quan nhìn được tuổi thọ, bệnh tật của ngươi. Các ngươi có muốn hay không nghe một chút?”
“Sinh mệnh tuổi thọ?” Mạc Phàm giật mình suy nghĩ trong lòng.
Không có gì bất ngờ, đối phương đọc được suy nghĩ của hắn.
Hàng lá cây trên trời lại xào lại, viết: “Phải”
Asha Corea lắc đầu nói: “Ta không hứng thú”.
Mạc Phàm thì lại lưỡng lự, hắn là bán ma, một nửa nhân loại, một nửa ác ma, càng có được Tà Thần mệnh cách, thực sự không hiểu được, rốt cuộc mình có hay không phá được nhân loại hữu hạn tuổi thọ.
Đương nhiên, biết ở đây chỉ là biết cho có, nếu một ngày nào đó các lão bà hắn già chết đi, hắn nhất định thà rằng mình chết chứ không muốn sống thêm làm gì.
Mạc Phàm gật đầu.
Ong Ong Ong Ong ~~~~~~~~~~!
Đột nhiên, con mắt Mộc Thụ Nhãn của thế giới chi thụ mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su-di-ban/1537710/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.