...............
“Ba, ngươi cứ ăn đi, coi như ăn bổ thận cũng có thể, khi nào ngươi chán sống, ta trực tiếp thành toàn cho ngươi, cần gì phải nói lời như vậy”. Mạc Phàm cười hắc hắc đê tiện một đoàn.
Hắn xác thực là bận không thể đến thăm Mạc Gia Hưng thường xuyên.
Nhưng hắn vốn dĩ là không cần a.
Ngoài 300 dặm luôn có một vị hắc ám sứ giả từ xa bảo hộ Mạc Gia Hưng, còn không phải là Vu Hậu đại nương phái người trực thuộc thế giới ma pháp quản lý đi.
Mạc Gia Hưng sẽ không cô đơn, mình cầu mong hắn sống, nhưng có người một mực chờ hắn chết, hắn tại lúc tắt thở, sớm muộn sẽ gặp lại nàng.
Asha Corea đã sớm nói cho Mạc Phàm biết, chung quanh Mạc Gia Hưng thường xuyên có vị này tương đối cường đại Hắc Ám Sứ Giả âm thầm thủ hộ, không đạt tới cấp bậc đại cấm chú, cơ bản cũng không làm gì được Mạc Gia Hưng.
“Được rồi, ta gọt cho các ngươi ăn”. Mạc Gia Hưng thở dài nói, cũng đã quen với khẩu ngữ của Mạc Phàm.
Trên bàn đồ ăn đặc biệt phong phú, có trà xanh mới nóng hổi, còn có bánh ngọt đủ loại kiểu dáng ở xứ sở sương mù, có mâm cơm truyền thống Hoa Hạ, thủ pháp đầu bếp của Mạc Gia Hưng như cũ để người khác trầm trồ.
“Ông nội, ta muốn ăn bánh pudding”. 10 tuổi Thiên Hy xinh xắn ngồi trên ghế cao, một dạng đáng yêu hài tử giương tay lên gọi thêm món.
“Thiên Hy, không được vòi ông”. Mục Ninh Tuyết chỉnh đốn nghiêm khắc nói.
“Không sao, pudding gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su-di-ban/1537752/chuong-1022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.