..............
Phải biết, đây cũng chưa phải là pháp tắc cao nhất của Hắc Ám Trường Hà. Bất cứ sự vật gì cũng đều có khả năng vĩnh viễn vô hạn. Thiên phụ Chaos lúc xưa có nói với Mạc Phàm một câu thế này, sở dĩ có người leo tới đỉnh núi cao nhất, tự mãn cảm thấy mình ở đỉnh cao nhìn không thấy cảnh giới càng cao hơn, thường thường là bởi vì hắn đã ở vào một cái bình cảnh không có đánh vỡ, tuệ căn chạm đến cực hạn.
Tô Lộc thế nhưng minh bạch, chính mình hiện tại chỉ mới vừa chạm chân vào khoảng trời rộng mênh mông này, con đường tu luyện sau này của hắn có thể càng thêm dài dằng dặc...
Đã từng nghe nói có một cái học thuyết từ trong miệng giáo sư Stein và Nhật Ánh nói ra, có lẽ, cảnh giới tối thượng của Hắc Ám Trường Hà chính là thời gian trường hà, tương tự như các hạt mang theo ánh sáng, hắc ám vật chất là hạt mang theo ánh sáng tối. Dựa theo cơ sở lý luận của khoa học thường thức, vượt qua được vận tốc ánh sáng có thể đi đến một cái thời không bị bẻ cong, đồng thời đem một vật nào đó tua ngược đến quá khứ. Điểm cuối cùng của dòng chảy vật chất này chính là dòng thời gian, đến cảnh giới đó, hắc ám trường hà thậm chí có thể quay về quá khứ của mình.
Nhưng lý luận thì vẫn mãi là lý luận nếu không có thực tế khảo nghiệm lấy. Vì vậy tính đúng sai của nó, hiện tại không thể nói trước được.
Trở về lại chiến trường bên trong, Mạc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su-di-ban/1538099/chuong-1191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.