Mạc Phàm lòng nóng như lửa đốt. Lúc này hắn chỉ mong mình có kỹ năng di chuyển vị trí để có thể nhanh chóng tới chỗ trường nữ sinh Minh Văn kia.
Cái xe buýt này chạy quá chậm. Nếu mình không nhanh lên thì em gái ở Mạc Thanh gia sẽ bị giết bây giờ.
Hắn chạy như bay tới nhà Dì nơi em gái đang ở. Mạc Phàm đang định rẽ vào một cái hẻm thì xem tí nữa đụng vào một cô gái đang ngồi trên xe lăn.
“ Mạc Phàm ca ca.”
Diệp Tâm Hạ vui mừng cười. Nàng vừa mừng, vừa sợ.
“ Tâm Hạ, ngươi không sao là tốt rồi, làm ta sợ muốn chết.”
Thấy nụ cười của Diệp Tâm Hạ, Mạc Phàm hắn nhanh chóng bình tĩnh lại.
“ Có chuyện gì sao, ca ca?”
“ Sao ta gọi điện thoại cho em, thì nó báo thuê bao không liên lạc được?”
“ Em quên mất, không sạc pin, nên máy bị tắt.”
Diệp Tâm Hạ cúi đầu, ngượng ngùng nói.
“……”
Được rồi, là do em gái nó quên thôi mà.
Dù sao thì, em nó không có chuyện gì là tốt rồi. Nghĩ vậy, hắn liền thả lỏng tâm tình ra.
“ Ca ca, anh rèn luyện không được thuận lợi sao?”
Diệp Tâm Hạ đưa cho Mạc Phàm một cái khăn tay.
Đầu năm nay, những cô gái mang theo khăn tay quá ít. Khăn tay này không phải là do Tâm Hạ mua mà nó là khăn tay nàng thêu lấy.
Mạc Phàm lau mồ hôi một chút, nhân tiện hít hà hương thơm từ trên cái khăn tay này. Khà khà, vẫn là cái mùi thơm mê người đầy quyến rũ của cơ thể em gái.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-chuc-phap-su/1894508/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.