Edit by Điệp Y Vi
Hắn sở dĩ cùng Vân thân thiết, chính là bởi vì Vân Lạc là nữ nhi của tướng quân.
Năm ấy mười sáu tuổi Vân Lạc đã là Linh Sư ba cấp, là thế gia nữ tử xuất sắc, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, ôn nhu xinh đẹp, tri thư đạt lý.
Vân Hoàng cùng Vân Lạc so sánh, đế xách giày cho Vân Lạc cũng không xứng.
Thời điểm Vân Hoàng đang nói chuyện, Vân Chính Thiên đã sớm cởi đi áo ngoài của mình khoát lên người Vân Lạc, đồng thời kêu tới mấy nha hoàn, kêi các nàng đỡ Vân Lạc rời đi.
Lúc thấy Đông Viêm Duệ, Vân Lạc hàm răng cắn chặt cánh môi, nước mắt ở bên trong hốc mắt đảo quanh, còn chưa mở miệng, nước mắt liền hạ xuống, bộ dáng kia, thật là nhìn thấy mà thương.
Quả nhiên, Vân Lạc không cần mở miệng, Đông Viêm Duệ liền nhìn Vân Lạc ôn nhu nói, "Ngươi trước cùng nha hoàn đi sửa sang lại một chút, ta sẽ thay ngươi báo thù."
Vân Hoàng nghe thế, ở trong lòng nở nụ cười. Báo thù?
Hôm nay sợ là không được, hắn chỉ có thể lần sau.
Vân Hoàng lui ra sau mấy bước lúc mọi người nhìn chăm chú, nâng chân bay lên trên nóc nhà.
Này không phải Linh Sư mới làm được mà nàng nguyên bản là thi triển khinh công. Đại đa số võ giả cũng đều làm được.
Đứng ở trên nóc nhà, Vân Hoàng nhìn những người phía dưới gợi lên một mạt cười lạnh, "Nhị hoàng tử, ngươi muốn báo thù thay Vân Lạc, chỉ có thể chờ lần sau, hôm nay ta không rảnh cùng ngươi chơi."
"Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-he-linh-su-ma-de-thich-sung-than-thu-phi/1663710/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.