Shin Yoosung mở to mắt vì ánh sáng - những ngọn đèn nhảy múa trong không trung. Một chiếc máy bay không người lái bay qua đầu cô bé một lần trước khi biến mất vào bầu trời đen xa xăm.
“Urgh, đầu của mình….”
Dưới cơn choáng váng quay cuồng, cô bé loạng choạng đứng dậy. Thứ duy nhất cô bé có thể thấy xung quanh mình là sắt vụn và rác rưởi. Cô không thể tìm thấy bất kỳ người đồng đội nào của mình.
…Cô bé đã đáp xuống nơi này một mình sao?
"Shin Yoosung?"
Một cậu bé ngóc đầu lên khỏi đống sắt vụn như một con bạch tuộc nhỏ.
"Lee Gilyoung?"
Cảm thấy nhẹ nhõm, cô bé chuyển hướng nhìn về bên kia, nhưng sau đó, có bóng dáng người phụ nữ chui ra từ đống rác và bước lên đầu cậu bé.
“Tránh ra coi! Hôi quá!”
"Jihye-unnie!"
Cô bé đã biết được ai đi cùng mình. Những người đồng đội của cô bé phủi sạch rác rưởi dính trên người và đứng thẳng.
"Gì đây? Chỉ có chúng ta thôi sao?"
"Em nghĩ vậy."
"Heh, đây là cuộc cải cách của Liên minh Busan."
Lee Jihye nói với giọng hơi phấn khích, nhưng Shin Yoosung thì khác.
Tại sao lại là Jihye và Gilyoung chứ? Cô bé trao đổi ánh nhìn của mình giữa hai người đồng đội và đưa ra một quyết định trong đầu.
'Mình là người lớn duy nhất ở đây. Vì vậy, mình phải luôn nhạy bén.'
Cho dù họ có biết suy nghĩ của cô bé hay không, Lee Jihye và Gilyoung vẫn tiếp tục cuộc thi trừng mắt của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-tri-doc-gia-sing-shong-p2/1622722/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.