Lee Jihye đang cầm trên tay thanh kiếm của Công tước Trung thành và Chiến tranh. Đó không phải là thanh Song Long Kiếm của Lee Jihye vòng 1863 nhưng nó vẫn rất xuất sắc. Có lẽ cô ấy đã lấy nó từ một viện bảo tàng nào đó…
"Con mực kia đâu?" Cô hỏi những người trở về đầy bối rối.
“Jihye, dừng lại! Là tôi đây!" Tôi tuyệt vọng hét lên nhưng miệng tôi không mở ra. Đối với Lee Jihye, có lẽ tôi đang hét lên và vẫy những cái xúc tu của mình.
“Ugh, con mực kinh tởm. Chết đi!" Lưỡi kiếm của Lee Jihye vụt sáng khi cô ấy chạy về phía tôi.
…Điều này gần giống với vòng thứ 1863. Lưỡi kiếm của Lee Jihye sượt qua đỉnh đầu tôi. Tóc tôi bị cắt đứt và Lee Gilyoung kêu lên.
“Làm tốt lắm noona! Hãy cắt những xúc tu lớn thay vì những xúc tu nhỏ!”
"Im đi!"
Không hiểu sao tóc tôi lại trông giống như những xúc tu đối với các hóa thân. Họ không biết đó là tôi nhưng tôi không khỏi cảm thấy buồn.
Tôi cảnh báo những người trở về đang lo lắng rút lui, "Mọi người đừng tấn công! Tôi sẽ xử lý!"
May mắn thay, những người trở về đã lắng nghe tôi. Giọng nói bối rối của Cáo Bay vang lên, "Tôi sẽ giúp cậu bất cứ lúc nào."
Cáo Bay là một người trở về khá nổi bật trong Murim thứ 2. Nếu tình huống không thể tránh khỏi xảy ra thì tôi có thể mượn sự giúp đỡ của anh ấy. Làm sao tôi có thể cho Lee Jihye biết về sự hiện diện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-tri-doc-gia-sing-shong-p2/1622881/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.