Khi bị mắc kẹt trong màn sương mù che khuất tầm nhìn, Yoo Jonghyuk lên tiếng trước, "Tôi sẽ là người cứu cậu ta."
Hắc Kiếm Quỷ trong tay anh bắt đầu phát ra ánh sáng xanh tinh khiết.
"Hai người đều đã kiệt sức, vậy nên chỉ tôi mới có thể tiếp tục. Chuyển lượng ma thuật còn lại của hai người cho tôi."
Điều đó khiến Jung Heewon rút ra Thanh kiếm phán xét và nói, "Tình trạng của anh cũng lộn xộn như bọn tôi thôi. Thay vào đó, tôi sẽ là người đi."
Lông mày anh khẽ rung lên. Đây là lần đầu tiên cô lên tiếng một cách mạnh mẽ như vậy.
"Hai người tránh sang một bên đi! Một mình tôi là quá đủ rồi!"
Và bây giờ, ngay cả Han Sooyoung cũng xen vào.
Ánh mắt tranh giành của hai người chuyển sang cô. Đôi mắt họ ngụ ý rõ ràng: 'Bọn tôi hiểu tại sao bọn tôi muốn đi, nhưng có chuyện gì với cô vậy?' khiến cô bĩu môi không vui.
"Nhìn tôi làm gì? Sao nào, tôi không nên cứu Kim Dokja à?"
"Tôi tưởng cô không thích Dokja-ssi?"
"À, tất nhiên là tôi không thích anh ta."
Thông thường thì bây giờ, cô đã đổ hết trách nhiệm phiền phức như vậy lên vai Yoo Jonghyuk. Thật không may, cô có lý do để đến đây.
Ngay khi Kim Dokja ở trên chuyến tàu của Surya, một tin nhắn được gửi đến cô.
- Này, cô sẽ cứu tôi mà nhỉ?
...Giá như cô không nghe thấy tin nhắn đó.
Han Sooyoung thầm càu nhàu và định mở miệng nói, nhưng Jung Heewon đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toan-tri-doc-gia-sing-shong-p3/146909/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.