- Anh hẹn em lên đây để làm gì?
- Vào đi – Eric lôi tuột tôi vào sau cánh cửa xa lạ.
Đó là một căn phòng có bốn bức tường được làm bằng những cuốn băng, những cuốn băng ghi hình xếp tầng xếp lớp.
- Đừng quan tâm đến mấy thứ đó – Giọng anh ấy có vẻ nghiêm trọng – Anh muốn em tập trung vào cái này.
Eric vừa đưa tay nhấn nút thì màn hình dưới đất bật mở. Hành lang buổi tối đêm qua xuất hiện khiến tim tôi giật thót. Một bóng người vừa đi qua góc ngoài cùng của máy quay. Tuy chỉ nhìn thấy từ sau lưng nhưng cũng đủ để Eric nhận ra. Nắm chặt bàn tay đang lạnh cóng của mình, tôi giả giọng bình thản:
- Em vẫn chưa hiểu được ý của anh.
- Đã tối như vậy mà em còn đi đâu?
- Em đi hóng mát.
- Hải Oanh, đã là lúc nào mà em còn nói dối anh như thế?
- Không, em không hề nói dối – Tôi bướng bỉnh cãi lại - Sự thật là em chỉ đi hóng mát.
- Được rồi.
Eric hùng hổ đút một cuốn băng khác vào đầu máy. Sau khi tua nhanh một đoạn dài, anh ấy đột ngột àn hình chạy chậm. Vẫn là hành lang quen thuộc nhưng… ở một góc quay khác.
Có tới hai máy quay trong hành lang đó.
Phát hiện động trời khiến trái tim tôi ngừng đập.
Tại sao mình không nghĩ ra điều đó?
- Nó chẳng nói lên điều gì cả… - Tôi tiếp tục chống chế
- Đúng vậy, sẽ chẳng là gì cả nếu xem hai đoạn phim này một cách riêng lẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ac/1842886/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.