“Đạo diễn cũng nghĩ đến vai ‘Kiyoshi’ sao?”
Biên kịch Akari có chút bất ngờ hỏi lại, còn đạo diễn Kiyotaro thì khẽ cười.
“Đúng vậy, biên kịch.”
Vậy nghĩa là ngay từ đầu họ đã nhắm đến nam diễn viên Hàn Quốc đó cho vai chính ư? Akari lại tiếp tục lên tiếng.
“Ngay từ lần đầu gặp Kang Woo-jin, anh đã nghĩ đến việc mời cậu ấy vào vai Kiyoshi sao? Ngay từ giây phút nhìn thấy cậu ấy?”
Đạo diễn Kiyotaro lắc đầu nhẹ.
“Không, ban đầu thì chưa. Khi đó kịch bản vẫn đang trong quá trình chỉnh sửa. Lúc tôi gặp Woo-jin sau khi xem Thám tử tư, tôi chỉ đơn giản muốn hợp tác với cậu ấy, dù là vai diễn nào đi chăng nữa.”
“Vậy thì từ khi nào? Khi nào anh bắt đầu nghĩ đến cậu ấy cho vai chính?”
“... Tôi cũng không rõ nữa. Có lẽ là từ lần này, khi tôi trở lại Hàn Quốc và xem bộ phim truyền hình mà Woo-jin vừa đóng. Biên kịch đã xem Profiler Hanryang ở khách sạn chưa?”
Akari cũng có cơ hội xem, nhưng lịch trình quá bận rộn nên cô chưa kịp.
“Chưa, tôi vẫn chưa xem.”
“Tôi thì rảnh hơn nên đã xem ngay khi vừa đến Hàn Quốc. Vì tò mò nên không thể kiềm chế được. Nếu có thời gian, nhất định cô nên xem. Bộ phim được làm rất tốt. Và... tôi đã thực sự cảm thấy ganh tị.”
“Ý anh là sự chênh lệch về chất lượng phim truyền hình giữa Hàn Quốc và Nhật Bản?”
“Đúng vậy. Hàn Quốc đã bỏ xa Nhật Bản từ lâu rồi—từ diễn xuất, đạo diễn, đến kỹ thuật sản xuất.”
Gương mặt đạo diễn Kiyotaro thoáng hiện vẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bi-hieu-lam-la-dien-vien-thien-tai-quai-vat/2775875/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.