“Mới có mười năm, tôi nghĩ rằng chắc là cô vẫn còn chưa quên.
” Ngô Thần lại vừa cười vừa nói: “Cô gái đó tên là Bành Hiểu Vân, đúng không? Mười bảy tuổi, một độ tuổi đẹp đẽ, hồn nhiên, rực rỡ, vô tư không chút lo âu như vậy, đang mớ chớm yêu! ”
“Được rồi, đủ rồi.
” Lý Nhược Băng ngắt lời Ngô Thần.
“Không muốn tôi nói tiếp à?” Ngô Thần cười hỏi.
“Làm thế nào mà anh tìm ra được?” Lý Nhược Băng hỏi ngược lại Ngô Thần.
“Bí mật thương mại.
” Ngô Thần mỉm cười.
Anh sẽ không nói với Lý Nhược Băng, những chuyện này là do chính bản thân Lý Nhược Băng đã nói với anh!
Trong ngàn năm luân hồi, Ngô Thần đã từng ngủ với Lý Nhược Băng khoảng hơn cả trăm lần, mặc dù phương pháp để tóm gọn cô ta trong một ngày mỗi lần đều na ná nhau, nhưng những gì nói lại khác.
Chỉ cần Ngô Thần nói những điều khác nhau, Lý Nhược Băng sẽ bị dẫn dụ nói những chuyện khác nhau.
Về chuyện mùa hè năm cô ta mười bảy tuổi là do đích thân cô ta đã nói như vậy.
Lúc đó hai người vừa mới làm xong việc nên đều rất thoải mái, Ngô Thần nói đùa với cô ta, nói một người phụ nữ xinh đẹp và mạnh mẽ như cô ta không chỉ có đàn ông thích mà thậm chí còn có rất nhiều phụ nữ thích cô ta.
Điều này khơi gợi lại ký ức của Lý Nhược Băng.
Cô ta nói rằng quả thật cũng có những cô gái thích cô ta.
Đó là khi cô ta mười bảy tuổi, khi cô ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bi-mac-ket-trong-cung-mot-ngay/1193203/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.