Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
Lão phu chưa từng gặp qua người kiêu ngạo như thế.
"Còn tuổi nhỏ......" Ông cắn chặt răng, cả giận nói: "Không coi ai ra gì như vậy, cha mẹ cháu dạy cháu như thế nào?"
Nhắc tới cái này tới, tiểu gia hỏa liền càng thêm không sợ gì cả.
Cô nhóc phồng khuôn mặt nhỏ tròn trịa, rung đùi đắc ý nói:
"Ba ba của ta nói, hoặc là nhổ cỏ tận gốc, hoặc là nghiền xương thành tro."
Hoắc Thần Du: "......"
Diệp lão gia tử không khỏi hoài nghi nhân sinh: "......"
Đứa nhỏ này học mấy câu này từ đâu?
"......" Hoắc Nghiêu bỗng nhiên cảm thấy vui mừng.
Xem ra tiểu gia hỏa này vẫn nhớ rõ mấy lời mình nói.
Tiểu gia hỏa khoanh tay nhỏ, một bộ dáng người lớn chậm rãi nói:
"Mẹ ta nói, mẹ thích lấy đức thu phục người ~"
Sắc mặt Diệp lão tiên sinh hòa hoãn trong nháy mắt.
Xem ra cái người làm mẹ này còn có thể cứu chữa.
Kết quả, ông còn không vui mừng được vài giây, liền thấy cô nhóc chớp mắt mèo đen láy, nhanh nhảu nói: "Không phục. Là người chết."
Diệp lão tiên sinh tức giận đến đầu ngón tay phát run: "...... Thượng bất chính hạ tắc loạn*."
(* Thượng bất chính hạ tắc loạn : người trên mà làm bậy thì kẻ dưới tất sẽ làm càn, làm loạn.)
Đây là cha mẹ kiểu gì vậy?!
Hoắc Nghiêu nghe vậy nhướng mày, tức khắc không vui, anh một tay ôm cô nhóc vào trong lòng ngực, hừ cười một tiếng, sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/2692566/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.