Gan có lớn hay không chẳng qua còn tùy thuộc vào từng người với từng tình huống khác nhau, từ đó tiêu chuẩn cũng sẽ khác nhau. Tuy rằng không biết đạo diễn sao lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng mọi người ở đoàn phim kiếm cơm bao nhiêu năm, có yêu ma quỷ quái gì mà chưa thấy chứ, không ai cảm thấy bản thân mình nhát gan cả, vì thế sôi nổi vỗ ngực tỏ vẻ đạo diễn có chuyện gì ngài cứ nói thẳng, lên núi đao xuống biển lửa nói một câu, không có gì là tiền lương không giải quyết được, nếu có, vậy tăng gấp đôi gấp ba là được.
Cố đạo nhìn đám người không để lời ông nói trong lòng, trong lòng cười lạnh, đây chính là các người tự mình nói, đến lúc đó đừng có mà khóc kêu cha gọi mẹ.
"Nếu gan của mọi người đều lớn, tôi đây cũng không còn lo lắng gì nữa, chuẩn bị đồ đi ngày mai xuất phát tới Tần thành quay ngoại cảnh."
Mọi người: "Không thành vấn đề!"
Giữa trưa hai ngày sau, đoàn phim đến Tần thành, ngồi xe đến khách sạn phụ cận. Nghỉ ngơi một đêm, cả đoàn mang theo máy móc thiết bị tiến vào núi.
Dãy núi Lĩnh Sơn là ranh giới giữa khu trung ương với khu hành chính phương nam, dài hơn 2000 km, chiều rộng hai chiều nam bắc chừng 200-300 km, địa giới Tần thành thuộc về phía đông dãy núi Lĩnh Sơn, cây cối sinh trưởng nhiều về phía đông nam, các nhánh sông phân bố ở giữa, nhánh sông ngang dọc đan xen, sông núi giao nhau. Thế núi đến đây trở nên bằng phẳng, độ cao bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-bien-thanh-nam-than/923578/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.