"Chú? Chú của cậu không phải Lão Du sao?" Diêu Thiên Thiên kinh ngạc hỏi.
"Lão Du?" Mạc Dật nhìn về phía Phương Thiếu Tắc, "Sao anh lại không biết họ hàng thân thích còn có họ Du vậy?"
Phương Thiếu Tắc vẻ mặt xấu hổ: "Cái này...... Nói ra có hơi dài dòng......"
Diêu Thiên Thiên càng hồ đồ, hỏi Mạc Dật: "Rốt cuộc có chuyện gì, sao hắn gọi anh là chú, hai ngươi là họ hàng?"
"Không phải anh đã nói với em, Mạc gia và Phương gia là họ hàng xa sao? Luận vai vế, Phương thiếu gia quả thật phải gọi anh một tiếng chú." Mạc Dật đúng sự thật trả lời.
"Anh kêu hắn là gì? Phương thiếu gia?" Diêu Thiên Thiên thét chói tai, trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm Phương Thiếu Tắc hỏi: "Cậu...... Rốt cuộc cậu là ai?"
Không chờ Phương Thiếu Tắc trả lời, Ngô Song nảy giờ vẫn luôn lẳng lặng đứng một bên đã mở miệng nói trước: "Hắn là cháu trai của Phương chủ tịch, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Phương Tín."
Diêu Thiên Thiên há hốc mồm, cả người đều hóa đá, thật lâu sau mới phản ứng lại: "Không phải cậu nói với mình, hắn là cháu trai Lão Du sao, bỗng nhiên lại biến thành cháu của chủ tịch? Phương Thiếu Tắc, cậu đúng thật là thiếu gia của Phương gia?"
Phương Thiếu Tắc gật đầu.
Diêu Thiên Thiên vẫn không tin, quay đầu lại hỏi Mạc Dật: "Hắn nói là sự thật?"
Mạc Dật cũng gật đầu.
"Ba người các ngươi, không phải hợp nhau tới để chơi tôi chứ?" Diêu Thiên Thiên cả người đều phát hoả.
"Là sự thật, mình không nói cho cậu biết là vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cam-doan-se-khong-danh-chet-cau/467156/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.