Ở lâu ngày, hai mĩ nhân hương bồ cũng dần dần thân quên với Nhan Tử La, nói chuyện cũng tự nhiên hơn. Thỉnh thoảng Dận Chân tới, bọn họ thưa gửi chào hỏi chàng cũng không còn đỏ mặt nữa. Sự hoạt bát yểu điệu của những cô bé mới lớn được thể hiện càng rõ ràng hơn, nếu đem ra so sánh, thì Nhan Tử La có cảm giác mình giống như dì của bọn họ vậy, lòng càng thêm buồn bực.
Hôm nay lúc trời gần tối, Nhan Tử La tới thăm Nữu Hổ Lộc thì vị đầu bếp tiểu viện của Nữu Hổ Lộc thị làm những món ăn phong vị phương Nam rất ngon, Nữu Hổ Lộc thị biết nàng thích, liền giữ nàng ở lại ăn cơm. Nhan Tử La vui mừng đồng ý.
Ăn cơm xong, hai người lại ngồi nói chuyện một lát, Nhan Tử La mới quay về.
Vừa vào phòng, không thấy hai cô em gái hương bồ đâu, vào phòng tron, chỉ có một mình Bách Hợp đang khâu đế giày. Thấy nàng về, Bách Hợp vội đứng dây, nói: “Chủ nhân người về rồi ạ, Tứ gia đang ở gian phòng phía Tây, người đã gặp chưa?”
“Chưa, không nhìn thấy. Tứ gia đến lúc nào thế?”, Nhan Tử La đứng dậy hỏi.
“Đến từ sớm ạ, giờ đang đánh cờ với Tam tiểu thư.” Giọng Bách Hợp tỏ ra bất mãn vô cùng.
“Ồ! Vậy ta qua đó thỉnh an!” Nhan Tử La bèn đi về phía gian phòng phía Tây, vén rèm lên, quả nhiên, Dận Chân đang chời cờ với Bích La. Bích la mặc mội chiếc váy dài màu xanh lá, mái tóc dài tết gọn, vắt qua cổ thả trước ngực. Nàng ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-chan-tam/394336/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.