Trans: Yeekies Đẹp......? Chưa từng có ai dám dùng từ này để hình dung Lâm Thù. Một cơn tức giận không thể lý giải đột nhiên dâng lên, kèm theo một luồng nhiệt không ngừng thiêu đốt đôi má Lâm Thù. Không phải vì bản thân từ ngữ này, mà chính Lâm Thù cũng không thể lý giải được tại sao. Người này lạ quá! Lâm Thù nhíu mày lùi lại mấy bước, cách xa Tần Vu Trì một chút. Chỉ đến khi mùi bột giặt Iris trên đồng phục của Tần Vu Trì phai đi một chút, Lâm Thù mới cảm thấy dễ chịu hơn. Cậu cảnh giác trừng mắt nhìn Tần Vu Trì, không nói gì, sau đó quay người đi về phía cổng trường. Tiếng xích xe đạp vọng lại phía sau cậu. Lâm Thù quay đầu lại, phát hiện Tần Vu Trì cũng đi theo mình, cách một mét, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười cực kỳ khiêu khích. "Cậu cười cái gì hả?" Lâm Thù tức giận vô cớ. "Xin lỗi" Tần Vu Trì vẫn mỉm cười nói: "Bởi vì trông cậu rất dễ thương." Dễ thương?! Lâm Thù có thể chấp nhận từ "xinh đẹp", nhưng từ "dễ thương" thì hơi quá đáng, hoàn toàn không phù hợp với tính khí của cậu, nó khiến cậu cảm thấy không thoải mái. "Cậu bị bệnh." Lâm Thù đảo mắt, bước nhanh ra khỏi cổng trường. Chiếc Panamera của Tô Thanh Mẫn đỗ bên lề đường, người ngồi trên ghế lái không phải Tô Thanh Mẫn, mà là tài xế. Lâm Thù đi đến bên xe, mở cửa, còn chưa kịp vào xe đã nghe thấy một câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-chang-dam-yeu-nguoi-lan-nua/2798873/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.