Nai con đáp đất, đảo mắt nhìn quanh mọi người, ánh mắt mang theo khí thế ngạo nghễ thiên hạ.
Đội dị năng: “…”
Đây không phải là nai con mà họ quen biết.
Bản chất nai con là động vật ăn cỏ, tính tình cực kỳ ôn hòa, chưa bao giờ lộ ra ánh mắt khí phách như vậy.
Mọi người đều vô cùng khó hiểu, tại sao nai con có thể đột nhiên xua đuổi thứ xâm nhập trong cơ thể tiến sĩ Lucas?
Chỉ có Đàm Nghiên đã hiểu ra. Anh ôm lấy đầu nai con, hỏi: “Lương Hiển?”
Nai con vươn lưỡi l**m môi Đàm Nghiên một cái, l**m xong lại điên cuồng dùng móng trước đá vào mặt mình. Động tác khó tin này khiến cả đội trợn mắt há mồm.
“Is it crazy? (Nó điên à?)” Tiến sĩ Lucas hỏi.
Trong mắt người ngoài, không phải điên thì là gì? Ai đời có con hươu cứ cố hết sức lấy móng tự đá vào miệng mình chứ.
Đội dị năng vừa nghe hai chữ “Lương Hiển”, lập tức hiểu ra. Họ biết ý thức của Đàm Nghiên từng chui vào trong đầu nai con. Kết hợp với tính cách của Đàm Nghiên mà suy luận, chân tướng chính là…
Khó khăn lắm mới thấy Đàm Nghiên, không kìm được hôn một cái, hôn xong lại phát hiện đây không phải cơ thể của mình. Thế thì toang rồi, nai con được lợi! Nên hắn hối hận, điên cuồng tự vả miệng.
Thấy bộ dạng này, Đàm Nghiên suýt bật cười. Anh giữ chặt đôi móng đang không ngừng vung loạn: “Đừng tự đánh nữa, nai con mà biết sẽ giận đấy.”
“Nai con” thân mật cọ đầu vào trán Đàm Nghiên, cọ xong lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-chi-muon-yen-binh-nghi-huu/2989774/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.