Là một tực tập sinh mới đến, trong ngày làm việc thứ hai Lâm Tây cũng bắt đầu công việc
Nói là công việc, trên thực tế chỉ là việc vặt, pha trà đổ nước quét rác mua cà phê, sửa sang lại tư liệu. Những việc vụn vặt, nhưng mọi người cũng không làm khó dễ cô, cũng coi như là đã chiếu cố rồi
Hơn mười giờ sáng, sau khi mua cà phê cho mọi người xong, Lâm Tây mệt mỏi rót hai ly nước uống. Uống nước xong, mang ly của mình vào trong, đột nhiên cô phát hiện, Giang Tục vào chung với cô, lại có một chỗ riêng trong văn phòng. Điều này làm cô thập phần khiếp sợ cũng như hâm mộ
Rón rén đi qua, Giang Tục không quay đầu lại, vẫn nhìn chăm chú vào màn hình như trước, chỉ hỏi nhỏ một câu: “Của tôi đâu?” Anh đang nói đến cà phê
Lâm Tây bĩu môi: “Đều là thực tập sinh, dựa vào cái gì tôi còn phải mua cho cậu?”
Giang Tục dừng công việc trong tay, kiêu căng quay đầu nhìn cô một cái, chỉ chỉ vào màn hình máy tính: “Vậy đổi vị trí, tôi đi mua cà phê.”
Lâm Tây khó chịu nhìn vẻ mặt tiểu nhân đắc ý của anh, nhịn không được PHI một tiếng: “Tôi nói cậu biết, đừng có đắc ý, sau này tôi cũng sẽ có một vị trí ở đây!”
Giang Tục mấp máy môi, chỉnh lại chút văn kiện, đứng lên. Trước khi đi, anh thở dài vỗ vỗ lên vai cô: “Rèn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-chua-tung-biet-yeu/546171/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.