“Lâm Xuân? Lâm Xuân?” Trần Sơ thấy mình gọi hai lần mà cô không phản ứng lại, chỉ đành vươn tay ra gần cô rồi gõ nhẹ xuống bàn hai cái.
Lâm Xuân đắm chìm trong đặc tính của sticker ông cụ cuối cùng cũng hoàn hồn, nhìn Trần Sơ với vẻ mông lung.
“Buổi đấu giá bắt đầu rồi.” Anh ra hiệu cho cô nhìn lên trước.
Lâm Xuân ngoái lại nhìn, y rằng thấy một người đẹp với thân hình bốc lửa đang đứng trên sân khấu, cầm một cái búa nhỏ trong tay giới thiệu sản phẩm cho mọi người.
“Vật phẩm đầu tiên trong buổi đấu giá ngày hôm nay là Lan Đêm, Lan Đêm là một trong số rất ít những loài thực vật dị năng còn sống sót sau thảm hoạ không gian con, nó có tác dụng điều hoà luân xa và chữa lành vết thương.
Mặc dù hiệu quả không thể so sánh với việc khai thông năng lượng của người dị năng hệ mộc, nhưng hơn ở chỗ nó có thể mang theo bên mình, không cần người dị năng hệ mộc giúp đỡ, là thuốc cứu mạng cho người dị năng, giúp giảm đau và kéo dài hoạt động của các chức năng trong cơ thể.” Sau khi người bán đấu giá giới thiệu xong, cô nhìn lướt qua khán phòng, mỉm cười tuyên bố: “Bắt đầu đấu giá từ bây giờ, khởi điểm là 500 nghìn điểm, mỗi lần tăng giá phải hơn ít nhất 10 nghìn điểm.
– 500 nghìn điểm.
– 510 nghìn điểm.
…
– 600 nghìn điểm.
Sau mấy lần tăng giá, cuối cùng Lan Đêm đã được bán ra với giá 600 nghìn điểm.
“Lan Đêm này đắt như thế á?” Hai hôm nay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-he-thong-boi-toan/2061955/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.