Chương 15 Đừng nói Khâu Vũ Hành vốn không muốn giao dịch với Tạ Ấn Tuyết, gã nghĩ cứ thấy Tạ Ấn Tuyết nói chuyện với mình bằng điệu bộ kiêu căng miệt thị kia là lại sinh ra ý định phản nghịch cuồn cuộn. Cho nên trong mắt người khác, Tạ Ấn Tuyết đã bắc thang xuống cho Khâu Vũ Hành, thế nhưng gã vẫn không có ý muốn mời Tạ Ấn Tuyết giúp đỡ. Cao Xảo ngồi một bên nhìn tới sốt ruột: “Cậu đồng ý đi, sống sót đã rồi tính tiếp!” Khâu Vũ Hành lắc đầu liên tục: “Không, tôi không cần!” Gã không thể là người đầu tiên giao dịch, nếu Tạ Ấn Tuyết không phải là người đưa đò, vậy gã sẽ chết nếu giao dịch với Tạ Ấn Tuyết, mà dù Tạ Ấn Tuyết là người đưa đò thật, dù gã có thể thành công rời khỏi phó bản tiệc nhờ y trợ giúp, về sau cũng sẽ chết trong các phó bản khác vì độ khó tăng vọt. Bọn họ vẫn luôn chờ đợi người mới gọi phải món mặn, sau đó giật dây họ giao dịch với Tạ Ấn Tuyết, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới… người gọi phải món mặn và bị giật dây giao dịch với Tạ Ấn Tuyết là gã. Còn có Kỷ Đào và Vệ Đao không nói lời nào, có phải cũng muốn lợi dụng gã làm người đầu tiên dò đường?! Dựa vào đâu… Dựa vào đâu mà Kỷ Đào và Vệ Đao có thể đứng xem kịch? Dựa vào đâu người gọi phải món mặn không phải là lũ người mới ngu ngốc kia? Gã tuyệt đối không thể để chúng thỏa mong ước… Chắc chắn một mình gã cũng có thể tìm ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-the-giu-cau-den-canh-nam/2894310/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.