Chương 66 Tạ Ấn Tuyết không nhắc tới, Liễu Bất Hoa sẽ không nhìn thấy, kết quả hiện tại anh ta càng thấy đúng, hai địa danh này quả là giống nhau. Liễu Bất Hoa không khỏi ngạc nhiên: “Hình như đúng thật…” Hành khách trên xe buýt không nhiều, tính cả hai người họ thì có tổng cộng năm người. Ngồi phía trước cách họ ba ghế là một thanh niên da màu đồng, khuôn mặt hàm hậu thật thà nghe thấy bọn họ nói chuyện bỗng quay lại nhìn Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa: “Làng Phong Niên?” Cậu ta nói xong còn ôm hành lý của mình, phấn khích ngồi xuống trước Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa, kích động như tìm được đồng hương: “Này anh em, các người cũng là người của làng Phong Niên à?” Tạ Ấn Tuyết để ý tới cách dùng từ của người đàn ông này —— “Cũng”. Vì thế y mỉm cười giải thích: “Không, chúng tôi chỉ từng tới chứ không phải người làng Phong Niên.” “Khách du lịch à?” Thanh niên không chỉ nhận nhầm thân phận của Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa mà còn xem họ như người quay về thăm chốn cũ: “Vậy càng hiếm, dù sao từ sau sự kiện kia, trong làng gần như không còn du khách nữa.” Liễu Bất Hoa và Tạ Ấn Tuyết nhìn nhau, hỏi cậu ta: “Sự kiện kia?” “Ồ, có lẽ hai người là người ngoài nên không biết, thật ra chính tôi cũng không biết đâu, đều do cha và chú tôi kể tôi biết.” Thanh niên là một người nói nhiều, xong câu đầu liền cúi xuống, nhỏ giọng thần bí nói: “Bọn họ kể với tôi ba mươi năm trước, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-the-giu-cau-den-canh-nam/2894361/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.