Chương 68 “Không mang.” Tạ Ấn Tuyết nghiêm túc trả lời câu hỏi của nhân viên, đồng thời giơ tay ra cho cô xem, chứng minh mình không lén giấu đồ. Chẳng qua dù làm đến vậy, nhưng người khiến cô hết nghi ngờ lại là Liễu Bất Hoa: “Cha nuôi tôi không đem theo di động, tôi mua hai vé, lúc quét QR cô không để ý à?” “À à, ra là vậy.” Nhân viên lại xin lỗi: “Xin lỗi, do tôi sơ suất.” Liễu Bất Hoa thấy thế cũng không bắt bẻ lỗi cô nữa. Sau khi gửi tất cả đồ đạc và thông tin liên lạc vào hộp, nhân viên đưa bịt mắt và thẻ tên cho mọi người: “Xin mọi người bịt mắt lại đi với tôi, sau khi xuống tới mật thất mới được thạo, với lại ai là người cầm bộ đàm?” Trước khi đi vào mật thất, nhân viên đều sẽ chia một bộ đàm cho người chơi, có thể dùng để liên lạc với nhân viên, cũng có thể xin giúp đỡ nếu người chơi không tìm thấy manh mối vượt màn. Thấy Tạ Ấn Tuyết và Liễu Bất Hoa không nói gì, Hạ Duệ liền nói: “Để tôi cầm cho.” Sau đó mấy người đeo bịt mắt, chờ nhân viên bỏ thẻ nhân vật vào tay, từng người nắm áo người trước, lần lượt đi vào một căn phòng nhỏ dưới sự hướng dẫn của nhân viên. Căn phòng kia rất hẹp, được xây theo hình chữ nhật, sau khi bảy người đi vào thì chật đến mức chen chúc, Tạ Ấn Tuyết bỗng có ảo giác như cả đám cùng bị nhét vào một chiếc quan tài. Chờ mọi người đi vào hết, nhân viên đứng ở cửa tuyên bố:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-the-giu-cau-den-canh-nam/2894363/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.