Nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thẩm Tu Triết, Sở Thời Từ thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Triết ca phát điên lên thì không ai có thể cản được, nếu nói ra sự thật cho Thẩm Tu Triết, người này phỏng chừng sẽ không quan tâm cái gì, trực tiếp mang đao đi giết người.
Sở Thời Từ đợi một hồi, thấy Thẩm Tu Triết không hỏi lại, liền đẩy đẩy bờ vai hắn, muốn đi xuống thay quần áo.
Thẩm Tu Triết đang chết máy, bị cậu đẩy, đầu óc bắt đầu hoạt động trở lại. Mang một khuôn mặt đỏ bừng, ngữ khí âm lãnh hỏi cậu, "Chuyện biến thành người để sau lại nói, tại sao loa lại bị vỡ, ai đập?"
Sở Thời Từ không trả lời, nghiêng đầu thổi một hơi vào vành tai hắn.
Câu chất vấn dừng ở bên miệng, thân thể Thẩm Tu Triết dần dần cứng đờ.
Mắt không thể thấy, trong bóng tối cảm quan thính giác bị phóng đại vô hạn.
Hắn có thể nghe thấy Tiểu Kim đang ở ngoài cửa, nói chuyện phiếm với một chính mình khác. Có thể cảm giác được có thứ gì đó ấm áp trơn láng, đang không ngừng cọ xát vào lòng bàn tay hắn.
Hơi thở ấm áp phả vào vành tai, bên tai là tiếng cười cố ý hạ thấp của chàng trai, "Anh, anh còn muốn ôm em tới khi nào?"
Trước ngày hôm nay, Thẩm Tu Triết chưa bao giờ cảm thấy thính giác quá tốt lại có thể mang đến cho hắn phiền não như vậy.
Mỗi âm điệu biến đổi khi cậu nói, cùng tình yêu nồng nhiệt không thèm che giấu trong đó,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-the-lam-gi-chu-toi-co-phai-con-nguoi-dau/2970600/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.