Sau khi trở về khách sạn, Tô Vân Cảnh muốn đi vào phòng tắm rửa, Phó Hàn Chu đeo sợi lụa trên mắt muốn đi theo sau cậu.
Tô Vân Cảnh biết tránh cũng không tránh được nên cũng không phân vân nữa.
Mối quan hệ giữa cậu và nhóc cool ngầu chính là như thế, thân mật một cách rất tự nhiên. Điều duy nhất khiến Tô Vân Cảnh buồn rầu là phải làm sao mới có thể khiến ảo giác của nhóc cool ngầu biến mất, để anh không còn bị đau nữa.
Nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này một lúc, Tô Vân Cảnh nói với Phó Hàn Chu: “Anh ở đây đợi em một lát nhé.”
Mỗi lần quay về khách sạn, Tô Vân Cảnh sẽ gấp khăn lụa thành ba lớp rồi quấn lên mắt nhóc cool ngầu.
Như vậy Phó Hàn Chu sẽ không nhìn thấy gì nữa, nhưng chỉ cần Tô Vân Cảnh vừa rời khỏi phòng ngủ, Phó Hàn Chu vẫn đứng dậy lò mò đi theo cậu.
Tô Vân Cảnh đang xả nước trong phòng tắm.
Bồn tắm ở phòng tổng thống rất lớn, là một bồn tắm hình vuông, có thể tự điều chỉnh độ ấm cho nước, cũng có thể tự thay nước mới, còn có chức năng xoa bóp.
Qua chiếc cửa sổ sát đất lớn kia, người ở trong có thể vừa tắm vừa hưởng thụ ngắm nhìn cảnh đêm của thành phố này.
Nhưng Tô Vân Cảnh ngại xả nước quá phiền phức nên mỗi lần tắm toàn dùng vòi sen để tắm cho nhanh.
Sau khi xả nước vào bồn, Tô Vân Cảnh và Phó Hàn Chu cùng bước vào.
Nhiệt độ nước nóng rất thoải mái dễ chịu, hơi nước lờ mờ đọng lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-con-co-the-cuu-van-mot-chut-khong/1432980/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.