164. Thay hắn ra mặt. Ngồi một bên, Lăng Dạ nhìn thấy cảnh ấy, tim y bất giác siết chặt. May mà Lục Minh Trạch phản ứng đủ nhanh, trong chớp mắt trước mặt đã xuất hiện một tấm chắn bán trong suốt, vững vàng ngăn cản được đòn tấn công của đối phương. Lăng Dạ vừa mới thở phào thì ngay giây sau, dưới chân Lục Minh Trạch bất ngờ trồi lên mấy mũi nhọn khổng lồ. Đồng tử Lăng Dạ kịch liệt co rút, trong lòng càng thêm lo lắng. Lục Minh Trạch cũng không ngờ lại có thêm một chiêu tập kích, tuy tránh kịp nhưng cánh tay vẫn bị quệt trúng, rách một mảng. Chỉ trong chốc lát, chỗ cánh tay bị quệt đã bắt đầu đen sì, giống như bị một loại virus có tính ăn mòn mạnh mẽ xâm nhập, ngay tại chỗ nhanh chóng thối rữa. Máu thịt bị ăn mòn đến mức thê thảm, hoại tử mưng mủ, như bùn nhão chảy xuống, rơi rụng. Trong vài giây, cả cánh tay Lục Minh Trạch chỉ còn lại khung xương trắng hếu. Nhìn thấy cảnh ấy, Lăng Dạ không thể ngồi yên nữa. "Minh Trạch!" Y bật dậy, chạy vội đến bên hắn, lo lắng hỏi: "Minh Trạch, anh thế nào rồi? Có đau không?" Lăng Dạ cuống đến mức xoay vòng vòng, đau lòng muốn chết vì hắn. Thế nhưng Lục Minh Trạch lập tức dứt khoát, không hề chần chừ mà vung dao chặt phăng cánh tay đã bị ăn mòn. "Minh Trạch!" Lăng Dạ mở to mắt, theo bản năng kêu thất thanh, "Anh điên rồi à? Sao lại làm vậy? Biết đâu vẫn còn cách chữa trị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cong-luoc-quy-vuong-trong-tro-choi-ac-mong/2898297/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.