Di!
Tâm thần Lâm Phàm hơi động, những kiếm ý lao xuống giống như những giọt nước mưa, phô thiên cái địa hướng phía địch nhân.
Nhưng đúng lúc này, một đạo thanh âm lạnh như băng truyền đến.
Bảng phong!
Trước mặt đám sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục đột nhiên xuất hiện một bức tường băng to lớn, bảo vệ phía trước bọn chúng.
Lông mày Lâm Phàm ngưng lại.
- Hàn Sương Thần.
Ầm ầm!
Tường băng tuy có thể ngăn cản kiếm ý nhưng nó đang có dấu hiệu nứt toác, sau đó nhanh chóng bị phá giải, những luồng kiếm ý còn dư lại đánh vào đội quân phe địch, kiếm ý cắt rời toàn bộ. Thực lực Hàn Sương Thần yếu hơn trước đây không ít, điều này khiến Lâm Phàm mừng rỡ, nếu như vậy, hắn có niềm tin rất lớn, chứ nếu giống như trước đây, hắn sẽ vất vả hơn nhiều, nhìn tình huống hiện tại mà xem, thực lực Hàn Sương Thần không mạnh như lúc trước, xem ra thương thế của nàng chưa khỏi hẳn, nên thực lực không thể đạt đến thời kỳ đỉnh cao.
- Quay lại!
Các sinh linh Nguyệt Ảnh đại lục nhanh chóng lui lại rồi nhường ra một con đường, sáu mươi mốt Chủ Thần có năng lực khác nhau thế nhưng khi tập trung cùng một chỗ, thần lực họ tản ra khiến người ta
cảm thấy hoảng sợ.
Đặc biệt, khí tức của vị Chủ Thần đứng trước càng kinh khủng, không ai khác ngoài Hàn Sương Thần, sắc mặt Hàn Sương Thần hiện giờ vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cuong-he-thong/2871681/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.