Đại Đế cung có hơn vạn cấp thềm đá, bên trên thạch trụ cao tới mấy trăm vạn trượng, như Thần thủ hộ Đại Đế cung.
Rất nhanh, Cổ Hi Bạch mang theo Ngũ Đế khác đi ra cửa lớn Đại Đế cung.
Ngũ Đế ăn mặc khác biệt, nhưng khí thế đều rất mạnh, không có chỗ nào mà không phải là Vô Cực Chí Cao Đại Đế.
Đi ở trước nhất chính là một nam nhân mặt mũi tràn đầy râu ria xồm xoàm, mặc hắc bạch đại bào, hai đầu lông mày toát ra bá khí, cặp mắt kia như trời sinh Đế Hoàng, Hoàng uy to lớn, miệt thị thương sinh
- Tham kiến Thiên Đế Bệ Hạ.
Nam nhân râu ria xồm xoàm chắp tay nói, ngữ khí không kiêu ngạo không tự ti, đối mặt đám người Tần Quân cao cao tại thượng, hắn tựa hồ không sợ hãi chút nào.
Huyền Đương nhíu mày nói:
- Sư Ngụy, quỳ xuống.
Sư Ngụy, chính là đứng đầu Nhân tộc Lục Đế, Vô Cực Chí Cao Đại Đế viên mãn, tu vi bực này đủ để đứng ngạo nghễ ở Nhân tộc.
Nghe vậy, biểu lộ của Sư Ngụy bình tĩnh, chậm rãi quỳ xuống nói:
- Tham kiến Thiên Đế Bệ Hạ.
Cổ Hi Bạch quỳ theo, Tứ Đế còn lại cũng như thế, cung nghênh Tần Quân.
Tần Quân lạnh lùng nhìn bọn hắn, không có mở miệng, hắn nhìn ra được Ngũ Đế tâm có bất mãn, nhất là Sư Ngụy.
- Giao ra Nhân Vương Đỉnh đi.
Sắc mặt của Huyền Đương cũng có chút không dễ nhìn, có cảm giác mất mặt ở trước mặt Tần Quân.
Lời vừa nói ra, ngoại trừ Cổ Hi Bạch, Sư Ngụy, Tứ Đế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cuong-than-thoai-de-hoang/1338444/chuong-1645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.