- Chỉ biết đánh bài, chút tiền lương ấy của ngươi còn không đủ chúng ta ăn cơm!
- Nào có, ta chỉ là tùy tiện chơi đùa, lần sau không đánh nữa.
- Hừ, có thể tin ngươi sao? Con trai muốn ăn thịt nướng, lúc nào dẫn con đi?
- Cuối tuần a.
Phía trước truyền tới tiếng mắng đùa của một đôi vợ chồng trẻ tuổi, Tần Quân phất tay, ba người trở nên vô hình, phàm nhân không cách nào nhìn thấy.
Theo phương hướng âm thanh truyền tới, chỉ thấy một đôi vợ chồng tuổi trẻ tay kéo tay đi tới
Nam tử cực kỳ tương tự Tần Quốc Khôn, chính là Tần Quốc Khôn thời kỳ tuổi trẻ, nữ tử có chút giống Tần Quân, chính là mẹ của hắn.
Hai vợ chồng một bên cãi nhau, vừa đi vào trong hành lang.
Tần Quốc Khôn cảm thán nói:
- Trước kia tuy khổ, nhưng thật tốt đẹp.
Tần Quân không có mở miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khu chung cư phía trước, không biết suy nghĩ cái gì.
- Trước kia, chính sách nơi ở còn không có rõ ràng, không giống vùng này của các ngươi, không cần cân nhắc phòng ở, khi đó chúng ta đều thuê nhà, tiền lương một tháng miễn cưỡng đủ một nhà ba người ăn cơm, chỉ biết cắm đầu làm thuê, không có náo nhiệt như vậy hiện tại, cả nhà tề tụ.
Tần Quốc Khôn bắt đầu cảm thán, nhìn Ngọc nhi giảng giải sinh hoạt của bọn hắn.
Trước kia Ngọc nhi không thể nào tin, không thể nào hiểu được phòng ở sao có thể trở thành áp lực lớn nhất của mọi người, bởi vì ở thời đại của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cuong-than-thoai-de-hoang/1338460/chuong-1894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.