Hắn cũng hiểu cực hạn của mình ở đâu, muốn tru sát Thủy Ác, vẫn phải dựa vào Tần Quân.
- Có thể, nhưng ngươi lưu lại cho trẫm một sợi hồn phách.
Tần Quân trầm ngâm nói, tiếp tục như vậy nữa, không được bao lâu, Thủy Ác liền có thể giết sạch Nguyên Vị Diện, nếu có Cực Đế đi kiềm chế, cũng coi là một biện pháp.
Cực Đế lắc đầu, quyết tuyệt nói:
- Nếu bỏ mình, cứ như vậy kết thúc đi, ta không muốn sống thêm.
- Vì sao?
Tần Quân nhíu mày hỏi.
- Tội lỗi của ta quá nhiều, còn sống đối với ngươi cũng không dễ.
Cực Đế nhìn chằm chằm Tần Quân, ngữ khí phức tạp nói.
Ánh mắt kiên định giờ phút này lại lóe ra dị quang.
Nhìn lại cả đời này, hắn phát hiện người hoặc sự tình đáng giá lưu luyến rất ít, thậm chí có thể nói là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đối mặt ánh mắt của Cực Đế, Tần Quân trầm mặc.
- Ta không sợ chết, chỉ có chút tiếc nuối, còn không kịp cùng ngươi ở đỉnh phong chiến một trận.
Cực Đế bỗng nhiên cười nói, nói xong, hắn liền nghĩa không quay đầu xoay người rời đi.
Chưa chờ Tần Quân ngăn cản, hắn liền rời Chúng Thần khởi nguyên.
Tần Quân cũng không ngăn cản, bởi vì hắn có thể hiểu quyết tâm của Cực Đế.
Thủy Ác ở phía dưới, bọn hắn không thể nào tái chiến một trận.
Nhìn phương hướng Cực Đế rời đi, tâm tình của Tần Quân rất kém.
Hắn không muốn cô phụ Cực Đế.
Oanh...
Đại lục phong ấn chủ hồn của Hình Hủy Diệt bạo tạc, vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cuong-than-thoai-de-hoang/1338847/chuong-2366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.