Tần Quân không có bị Hồng Hài Nhi đám người châu đầu ghé tai quấy rầy, hắn vẫn như cũ chìm đắm bên trong thương ý.
Hắn hiện tại có thể cảm giác được thương hồn bên trong Ngân Long Tru Hồn thương, tựa hồ đang hướng hắn truyền lại một loại tâm tình vui sướng.
Binh khí chi ý chia làm hai loại, một loại là riêng ý, tỷ như món binh khí này rời đi liền không có ý, một loại khác là binh khí chỉ cần cùng loại hình đều có thể sử dụng ý.
Bởi vì Tần Quân cơ bản chỉ dùng Ngân Long Tru Hồn thương, cho nên thương bình thường còn lại đều vô dụng, cho nên thương ý của hắn cùng thương hồn là liên hệ với nhau, loại cảm giác này rất kỳ diệu, chỉ hiểu mà không thể diễn đạt bằng lời.
Nhất thương nơi tay, như là cái bộ vị nào đó của thân thể, không có cảm giác bài xích chút nào, phảng phất như thân thương đã cùng lòng bàn tay dung vào cùng một chỗ, không phân khác biệt.
Lúc này, tốc độ của hắn bắt đầu nhanh hơn.
Hưu!
Nhất thương đột nhiên hướng về phía trước đâm ra, một đạo thương mang trong suốt bắn ra, rơi xuống trước mũi chân của Hồng Hài Nhi, khiến cho mặt đất phá vỡ một cái động khẩu, sâu không thấy đáy.
"Hù chết bảo bảo!"
Hồng Hài Nhi đập lấy bộ ngực của mình cười nói, đương nhiên Hóa Hư Cảnh cho dù lĩnh ngộ thương ý cũng không thể nào đả thương được hắn, bởi vì chênh lệch cảnh giới thật sự là quá lớn.
Biểu hiện của hắn chọc cho Đắc Kỷ, Tiểu Ly cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cuong-than-thoai-de-hoang/649417/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.