- Thưa giám đốc, bác...... nói gì cơ ạ?
- A, ha, ta....... ta có nói gì đâu, chỉ là.......
- Bác bảo Hoàng Minh là....... "CON GÁI"???
Hoàng Kỳ ngỡ ngàng. Sắp xếp lại những dữ kiện trong đầu, cậu chợt nhận ra rằng mình quá ngốc nghếch khi không hề hay biết điều đó. Nó là con gái, vậy thì tình cảm cậu dành cho nó........ hoàn toàn không có gì sai trái. Làm sao đây, làm sao đây, cậu vui như muốn phát điên lên vì điều đó. Vậy là cậu có thể tự do theo đuổi nó và mang lại niềm vui, hạnh phúc cho nó, được cùng nó tay trong tay bước đi...... Tất cả đều có thể!
Kỳ nhảy cẫng lên "YEAH" 1 cái và giơ chân bước ra ngoài. Nhưng cậu sững người lại....
Linh Lan vẫn nằm đó, im lìm, lặng lẽ, một Linh Lan cậu chưa từng biết đến. Người con gái đang quấn băng trắng trên tay, trên mặt ấy đã từng biết bao lần ngồi nhìn cậu uống rượu say, nghe cậu nói luyên thuyên trời đất rồi lại đưa cậu về. Biết bao lần cậu không chịu ăn uống gì, cô đã tận tay nấu đồ ăn mang đến cho cậu, ép cậu ăn. Rồi những lúc trong cơn say cậu nổi nóng vô cớ, cô giận nhưng cũng bặm môi không nói gì, dù bình thường cứ cãi nhau với cậu. Và những lúc cậu ốm, cũng là cô luôn ở bên, quan tâm, chăm sóc.
Cô bảo rằng vì cô đang là bạn gái của cậu.
Nhưng cậu biết rằng không chỉ có thế....
Vậy mà giờ đây, cô đang nằm hôn mê trên giường bệnh, cậu - một người bạn trai, lại có thể nghĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-da-noi-roi-toi-la-con-gai/878562/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.