Cảm tưởng sau khi tham quan công ty của Tô Tinh Thần: Thật lớn, thật trâu bò.
Quay đầu lại nhìn người trẻ tuổi sáng lập ra công ty, trong đôi mắt hạnh nhân của cậu lộ ra một chút sùng bái cùng nhiệt huyết.
“Anh giỏi quá.” Cậu nói vậy không chỉ một lần, nhưng lần này đặc biệt kính trọng.
“Đúng vậy.” Đứng trước mặt Tô Tinh Thần, Du Phong Hành không hề che giấu sự ngạo mạn của mình chút nào, sau đó nắm chặt cổ tay đối phương: “Đi thôi, chắc cậu cũng đói rồi.”
Dù sao người nọ vẫn là thằng nhóc choai choai, là cái tuổi miệng ăn núi lở.
Tô Tinh Thần nhìn các nhân viên trong công ty Phong Hành, lại cụp mắt nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình của Du Phong Hành, đột nhiên ý thức được như vậy rất xấu hổ.
Cậu hơi hơi tránh né, rút tay của mình ra.
Nhưng chuyện này vốn không phải ý của cậu, cho nên mới ngẩng đầu cười với Du Phong Hành.
Du Phong Hành nhíu mày: “Sao thế?”
Tô Tinh Thần nhỏ giọng giải thích: “Sợ người ta hiểu nhầm.”
Du Phong Hành ngẩn người, sau đó đánh giá cậu một lượt, cuối cùng tầm mắt rơi vào kiểu tóc quá mức ngoan ngoãn của cậu, cười đến là gợi đòn: “Sư huynh cậu có scandal thì cũng phải là mỹ nữ, chứ cậu thì đã là gì.”
Tô Tinh Thần: ……
Dưới biểu cảm buồn bực của Tô Tinh Thần, Du Phong Hành lại lần nữa nắm tay cậu, hơn nữa còn không ngại mà vuốt ve vài cái, có thể nói là tương đối phóng túng.
Động tác nhỏ này trong mắt người xem vô cùng ám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-da-tra-gia-vi-cai-nha-nay-qua-nhieu-roi/292067/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.