Không, không hổ danh là tay bút ngôn tình
Hệ thống bị Kiều Ngộ thuyết phục bởi sự nhanh nhạy và thành thạo của cô, trong lòng thầm ngưỡng mộ. Quả nhiên, việc gì cũng cần người chuyên nghiệp. Nó quyết định không quấy rầy cô nữa.
"... Cậu đang làm gì vậy?"
Lần này không phải mình nói chuyện! Hệ thống hoảng hốt, trong khi Kiều Ngộ cũng giật mình quay lại, nhìn về phía phát ra tiếng nói. Trước mặt cô là một cậu trai mặc đồng phục, gương mặt tỏ vẻ khó hiểu nhìn cô.
Lông mày sắc, mắt lạnh lùng, cả người toát ra khí chất xa cách, như thể chẳng ai có thể tiếp cận được. Kiều Ngộ ngẩn ngơ trong giây lát, sau đó vội vàng đứng thẳng dậy, che miệng lại và nhìn quanh lớp học để đảm bảo không ai chú ý, rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn khí chất như thế này, chắc chắn là nam chính!
Kiều Ngộ trong lòng không khỏi phấn khích, cảm giác giống như một người hâm mộ khi gặp thần tượng. Cô quan sát Tòng Diệp kỹ lưỡng và gật đầu liên tục, đúng là nam chính trong ngôn tình có khác, dù mới mười mấy tuổi đã cao lớn, đẹp trai, nhìn rất thu hút.
Tòng Diệp thấy cô nhìn mình không chớp mắt, cảm thấy khó chịu, liền vung cặp sách nhẹ nhàng ném lên người cô: "Kiều Ngộ, cậu bị gì à? Chưa tỉnh ngủ hả?"
Cặp sách trống rỗng nên ném vào người cũng không đau gì. Kiều Ngộ nhận ra mình hơi quá đà, liền cười trừ: "Haha, có lẽ thế, nếu không ngủ quá đà thì giờ này chắc tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-dem-ngon-tinh-viet-thanh-bach-hop-lam-sao-bay-gio/1118266/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.