Ngày vốn dĩ bình thường lại trở nên đặc biệt.
Trong phòng của Lâm Khuynh, họ đã bày tỏ lòng mình với nhau.
Kiều Ngộ không chắc liệu đây có phải là một nơi thích hợp để làm việc này hay không, nhưng cô vẫn không thể ngăn lại được những cảm xúc mãnh liệt đang dâng trào trong lòng.
Điều khó khăn là Lâm Khuynh vẫn đang ngồi trên đùi cô, như một chú mèo nhỏ, nhẹ nhàng hừ một tiếng, kiên quyết mút lấy và hôn lên khóe môi của cô. Thấy Kiều Ngộ quay lại, Lâm Khuynh liền dán sát hơn, dùng hành động để thể hiện rằng cô không hề có ý định rời đi.
Kiều Ngộ cảm thấy mỗi âm thanh Lâm Khuynh phát ra đều phá vỡ từng phần lý trí của cô. Khác với lần hôn bất ngờ ở KTV, lần này Lâm Khuynh thật sự đang hôn cô, dù kỹ thuật có phần vụng về và đơn thuần, chỉ là sự chạm nhẹ nhưng đủ làm Kiều Ngộ cảm thấy đầu óc như muốn bùng nổ.
Cô vốn đã là người trưởng thành.
Dù không có kinh nghiệm thực tế, nhưng điều cần hiểu thì cô cũng hiểu cả rồi.
Nhận thấy bản thân đã bắt đầu không tự chủ nhìn về phía giường trong phòng, Kiều Ngộ giật mình tỉnh táo lại, hoang mang mà đẩy nhẹ người về phía sau, tránh né sự đuổi theo của Lâm Khuynh.
"Chờ, chờ một chút, mẹ cậu vẫn đang ở ngoài mà..."
Đúng vậy, hôm nay không chỉ có hai người họ ở nhà, mẹ Lâm hiện tại chắc đang ngồi ở phòng khách xem TV, chưa biết chừng lại có lúc bưng đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-dem-ngon-tinh-viet-thanh-bach-hop-lam-sao-bay-gio/1118459/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.