Muốn hỏi Kiều Ngộ có nghĩ làm gì cô ấy không, cô thật sự là đang nghĩ.
Đêm khuya tĩnh lặng, hai người ở bên nhau, hơn nữa hiện tại lại trong tư thế như vậy, người dưới thân còn không hề phòng bị mà vuốt mặt cô ấy, loại tình huống "thiên thời địa lợi nhân hòa" này, Kiều Ngộ quả thực cảm thấy như ông trời đang đẩy cô.
Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Khuynh như biển đêm thâm trầm, dụ hoặc cô đến gần hơn chút nữa, đi tìm tòi đến tận cùng.
Kiều Ngộ gần như chắc chắn mười phần, dù cô có hôn môi Lâm Khuynh ngay lúc này, cũng sẽ không nhận bất kỳ sự kháng cự nào.
"Khụ! Khụ khụ (ho mạnh)!"
"Khụ cái gì mà khụ, cậu là hệ thống cũng không cảm mạo đâu!"
... Nhưng cô lại không thể làm gì khác người, bởi vì từ lúc cô ngã lên người Lâm Khuynh, trong đầu hệ thống đã cố tình ho không ngừng, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng. Kiều Ngộ nghi ngờ nếu cô không đứng dậy, nó sẽ ho đến vỡ giọng.
Loại không khí yên tĩnh ám muội này bị nó phá tan không còn sót lại chút gì, Kiều Ngộ nghiến răng mà mắng thầm hệ thống trong đầu, tạm thời tìm lại chút lý trí, yên lặng nhổm dậy, rời xa Lâm Khuynh một chút, cẩn thận che trước màn hình sáng.
"Chân tôi tê rần rồi... Không cẩn thận."
Cô lí nhí xin lỗi Lâm Khuynh, đối phương cũng chống người ngồi dậy, không để ý đến quần áo trên người xộc xệch, nhẹ nhàng xoa tay, như vô tình mà liếc Kiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-dem-ngon-tinh-viet-thanh-bach-hop-lam-sao-bay-gio/1118469/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.