Lâm Thành Bộ lái xe rời khỏi Cầu Trầm đã là hơn chín giờ, ban đêm ở nông thôn tối hơn bình thường, ngược lại bầu trời lại chi chít các vì sao sáng rực.
Lúc lái xe đến trấn Tiểu Giang thì bốn phía đã tối om, ở trên Trấn không có hoạt động gì về đêm, ở quảng trường trung tâm của trấn có người hát karaoke ngoài trời, có điều đến chín giờ cũng giải tán hết rồi.
Lâm Thành Bộ dừng xe ở ven một đoạn đường vắng vẻ châm một điếu thuốc.
Giống như nằm mơ vậy, em là bạn trai anh, còn có một cái hôn nữa.
Còn có bữa ăn yên ổn mặc dù không nói mấy câu, bánh gato ăn không ngon, quá ngọt, Đại Đầu nói quá nhiều, vừa ăn vừa nói nhưng mọi chuyện đều thoải mái.
Ăn cơm tối xong Nguyên Ngọ không nói gì, Lâm Thành Bộ cũng không nói, sau khi đá Đại Đầu trở về thuyền nhà nó, Lâm Thành Bộ và Nguyên Ngọ cùng ngồi với nhau ở đuôi thuyền.
Nguyên Ngọ nói hắn phải về rồi hắn mới đành lái xe đi.
Giống như nằm mơ vậy.
Lâm Thành Bộ dựa vào ghế lái, nhìn cả bầu trời trời sao bên ngoài cửa sổ, trấn Tiểu Giang giống như một tòa trấn bỏ hoang vắng vẻ, khiến cho con người ta cảm thấy nếu đi về phía trước, đi qua yên tĩnh và bóng đêm sẽ bước sang một giới khác.
Ở thế giới này hắn cùng với Nguyên Ngọ đánh một trận hôn một cái ăn một bữa cơm, trở lại thế giới khác kia thì sẽ tỉnh mộng về với thực tại.
Không nỡ tẹo nào.
Lâm Thành Bộ thở dài dụi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-den-muon-cai-bat-lua/1642823/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.