🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Anh không chạy, em buông ra trước đã.”

Sau khi xuống giường, Bạc Nghiên bảo tôi chờ.

Không lâu sau, đèn ký túc xá tắt, anh quay lại, tiện tay cởi áo.

Bật đèn pin trên điện thoại, rồi lật úp màn hình xuống giường.

Trong bóng tối, ánh sáng trắng lạnh chiếu lên cơ bụng rắn chắc của anh, ánh sáng chập chờn theo từng chuyển động.

Bạc Nghiên ngồi trên giường, khẽ nhếch môi, ánh mắt ý nhị ra hiệu với tôi.

“Lại đây, anh nuôi em.”

5

“Bạc Nghiên, là cậu về à?”

Có người gõ vào giường của Bạc Nghiên.

Tiếng động làm tôi tỉnh giấc, tôi kéo chăn lên, theo phản xạ cuộn vào lòng ai đó.

Người đó tiện tay ôm lấy eo tôi, một tay vươn ra ngoài giường.

“Đừng ồn, tôi đang ngủ. Đêm qua bị hành đến chết rồi.”

Người kia khựng lại, giọng hơi trầm xuống.

“Cậu về từ lúc nào? Có gặp ai không?”

Tôi lập tức tỉnh táo.

Là Thẩm Hoài đã quay về.

Tôi mở to mắt.

Bắt gặp ánh mắt đầy cảnh cáo của Bạc Nghiên.

“Người nào? Tôi về sáng nay, lúc cậu không ở đây.”

Thẩm Hoài “ồ” một tiếng, bảo chỉ tiện hỏi, rồi ngồi xuống chỗ của mình.

Qua lớp rèm giường, tôi vẫn thấy được bóng lưng của anh.

Bạc Nghiên đè tôi xuống, dùng tay bịt miệng tôi lại.

Anh rút điện thoại, gõ vài chữ, đưa cho tôi xem.

[Em đang căng thẳng gì? Sợ cậu ta biết em ở giường anh?]

Tôi nhẹ nhàng lắc đầu, vô tình liếc thấy—

Thẩm Hoài cầm điện thoại đứng dậy.

“Bạc Nghiên, không phải cậu nói cậu về từ sáng sao?”

Anh ấy bước lại gần giường của Bạc Nghiên.

“Đêm qua lúc mười hai giờ, cậu gọi điện cho tôi?”

Anh ấy dừng lại, đưa tay kéo rèm giường ra.

Bạc Nghiên tựa lưng vào đầu giường, một tay kéo chăn, vẻ mặt không cảm xúc nhìn anh.

“Chỉ hỏi xem cậu có ở ký túc không, giờ không sao rồi.”

Thẩm Hoài liếc nhìn anh, giọng đầy khó tin.

“Cậu ngủ mà cũng phải… c ởi trần à?”

Tôi nằm cuộn trong chăn, cả người như ngộp thở.

Nghĩ đến cơ thể của Bạc Nghiên ở sát ngay đây…

Vì quá căng thẳng, tôi khẽ động đậy.

Thẩm Hoài nhận ra sự chuyển động, đôi mắt lập tức mở lớn.

Giọng anh đầy kinh ngạc.

“Cậu đang giấu cái quái gì vậy? Trên giường có con gái?”

Xong rồi, bị phát hiện rồi.

Tôi vừa định ngồi dậy.

Bạc Nghiên nhắm mắt, lén ấn đầu tôi xuống, đẩy tôi trở lại chăn.

Giây tiếp theo, anh rút tay ra khỏi chăn.

“Con gái nào chứ? Tôi tự xử lý chuyện riêng, không được à?”

Bạc Nghiên kéo rèm lại, chặn ánh mắt nghi ngờ của Thẩm Hoài.

“Được thôi, cậu muốn làm gì thì làm.”

Giọng Thẩm Hoài xa dần.

“Tôi đi thư viện đây, hai người mau dọn dẹp.”

Tiếng cửa đóng khẽ vang lên.

Tôi thò đầu ra khỏi chăn, mặt đỏ bừng, thở hổn hển.

Chưa đầy một phút, chuông điện thoại của tôi bất ngờ reo vang.

Là Thẩm Hoài gọi!

Anh ấy vẫn chưa đi xa, chắc chắn có thể nghe thấy tiếng chuông qua cánh cửa.

Thẩm Hoài gần như ngay lập tức quay lại.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.