"Trái tim của con người có giới hạn, đã có người chiếm rồi thì không gian còn lại cho những người khác sẽ ít đi. Thật ra thế giới này làm gì có chuyện công bằng, người xuất hiện đầu tiên luôn là người chiếm được nhiều ưu thế. Anh không có dễ dàng cho phép một người ở trong tim mình đến vậy đâu"
Cố Dã nói xong, liếm môi, nói tiếp "Mấy cô gái nhỏ bọn em đều hay nghĩ miên man như vậy sao?"
Dung Huyên nghe thấy lời này của Cố Dã thì cảm thấy rất bất ngờ, cái từ 'có người chiếm' này cảm giác như có thâm ý, nhưng mà cô không muốn đào sâu tìm tòi.
Cô lắc đầu "Không có"
Cố Dã dường như đã nhận ra điều gì đó, nụ cười hơi cứng lại "Đó là cái gì?"
Dung Huyên mím môi "Hôn ước của chúng ta ...."
Cố Dã vội hỏi "Em thích người khác?"
Dung Huyên thành thật lắc đầu "Không có"
Cố Dã nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cô còn định nói gì đó nhưng Cố Dã đã trực tiếp lại gần ôm lấy bả vai cô "Em hôm nay nói nhiều như vậy là bởi vì cái giấc mơ kia?"
Dung Huyên 'ừ' một tiếng.
"Anh nói lại lần nữa, anh không hề dễ thích một người đến như vậy. Dù sao em hiện tại cũng không thích ai, chi bằng thích anh đây này?"
Dung Huyên bị câu nói không biết xấu hổ này của Cố Dã dọa cho ngây người.
Cố Dã cười. Anh thật ra đã sớm phát hiện ra Dung Huyên cũng không có thích anh như anh nghĩ, có điều chuyện này không sao cả, bọn họ còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-du-nam-chinh-chay/2585336/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.