Sinh nhật tôi năm nay, xem như hủy. Hôm trước sinh nhật tôi, lúc vừa về đến nhà, tôi chỉ nhận được một lời nhắn của mẹ: Ông đột nhiên nằm viện, mẹ phải về quê coi ông có làm sao không! Con ở nhà nhớ tự chăm sóc bản thân. Sinh nhật để hôm khác mẹ bù cho, xin lỗi con gái nhiều!
Tôi thật sự rất mệt! Chuyện cái tát hôm đó tụi nó làm rất căng. Mấy đứa ở trường thì không nói làm gì nhưng căng nhất là tụi Chiến, Linh, Quyên.
Hôm đó, sau khi trông thấy tình trạng của tôi thì Phong cũng có hỏi thăm, nhưng thấy tôi không muốn nói thì hắn cũng đành chịu. Suốt tiết học còn lại, lúc nào Phong cũng quay sang nhìn tôi. Còn Trân thì nhà nó có chuyện nên ra về từ lúc ra chơi rồi.
Như đã nói, ra về tôi ngồi ở lớp chờ Trâm Anh. Phong không về liền mà cũng ngồi lại đó, lúc thấy Trâm Anh sang, hắn nhìn nó vài giây rồi thở dài sau đó bảo về trước rồi đi luôn.
” Mặt mày còn hơi sưng nè, tao mua dầu bôi cho đỡ sưng nha!” Sau khi xuống dưới cổng trường, Trâm Anh quay sang nói với tôi. Tôi cũng thử đưa tay lên má sờ sờ. Thật sự chỉ là một cái tát thôi, cũng chẳng có gì ghê gớm nhưng không hiểu sao ai cũng làm quá lên.
” Kệ đi, tao hết đau rồi!”
” Mày đau hay không không quan trọng, quan trọng là da mày đã trắng rồi còn mỏng nữa, mới bị tát đã sưng lên rồi. Mày muốn vác cái mặt này về cho mẹ mày xem à?” Trâm Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ghet-co-do-dang-yeu/2208891/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.