Thanh vẫn đều bước vì con nhỏ đang nghe nhạc nên không hay biết gì cả. Long bực cả mình, anh chàng lẩm bẩm.
_Con nhỏ khinh người kia, sao tôi bấm còi xe ô tô to như thế mà cô không thèm quay lại là thế nào. Không lẽ tôi cứ phải dùng vũ lực và ra lệnh cho cô thì cô mới làm theo lời của tôi….!!
Anh chàng nhìn vào cái dây đeo trong túi áo khoác của Thanh. Anh chàng gật gù nói.
_Ra là vậy, con nhỏ đang nghe nhạc như thế kia thì đúng là không thể nghe lời của mình nói….!!
Long đang phân vân là mình có nên chạy đến và bảo Thanh lên xe để mình chở đi hay là bỏ mặc con nhỏ luôn.
Thanh không hay biết là Long đang quan sát mình, con nhỏ vô tư vừa đi vừa đá mấy cái lá khô ở dưới đất. Thanh bực mình gắt.
_Mùa thu làm gì cơ chứ, lẽ ra phải là mùa đông hay mùa xuân có phải là hay hơn không. Người ta đang buồn và nhớ nhà muốn chết mà cứ ca mãi cái bài vọng cổ buồn này thì ai mà chịu nổi. Đúng là điên quá đi….!!
Thanh dừng lại rồi đá hai phát vào cái hàng rào màu trắng của nhà ai đó bên đường con nhỏ gồng cả mình lên vì tức, hai bàn tay nắm lại thành hình quả đấm, nhìn con nhỏ lúc nãy rất giống một con điên.
Long buồn cười quá, anh chàng cười thật to. Long thích thú nghĩ.
_Con nhỏ đúng là dễ thương, nó thể hiện tình cảm và suy nghĩ của mình một cách tự nhiên mà không cần phải che dấu bất cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ghet-than-tuong/1829940/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.