Khi Thanh tỉnh lại, câu đầu tiên Thanh hỏi.
_Anh Long đâu rồi....??
Tất cả mọi người đều im lặng, với Thanh lúc này sự im lặng của họ chẳng khác gì giết chết Thanh, Thanh gào lên.
_Sao không ai trả lời con...??Anh Long đâu rồi...??
Bà Phi Yến khóc nấc lên, bà Nhung sụt sịt, Thu, Kim, Thoa, Hường, Liên, Dung ôm lấy mặt, họ đều đang khóc.
Mặt Thanh trắng bệch, môi Thanh run run.
_Anh...anh Long...Long đâu...??
Thanh cố ngồi dậy, bà Nhung vội đỡ lấy Thanh, Thanh nắm chặt lấy tay bà , Thanh thều thào hỏi.
_Anh...anh Long đâu..đâu hả mẹ...??
Bà Phi Yến cố lau dòng lệ trên má, bà nói lảng sang chuyện khác.
_Cháu nên giữ gìn sức khỏe, khi nào cháu khỏe hẳn rồi hãy sang thăm nó...!!
_Không...!!cháu cần gặp anh ấy ngay...!!
Thanh lảo đảo ngồi dậy, đi được hai bước, Thanh khụy xuống, Thanh run giọng hỏi.
_Con...con đã ngất bao lâu...lâu rồi...??
Bà Nhung đau đớn trả lời.
_Đã gần...gần một tháng rồi...!!
Thanh hốt hoảng kêu lên.
_Sao....sao con có thể nằm lâu như thế được....!!!
_Anh...anh Long đang đợi con...!!Con phải sang với anh ấy...!!
Thanh lại cố gắng đứng dậy để đi tiếp, bà Nhung ôm lấy Thanh, bà vỗ về.
_Con ngoan...!! Để hôm khác con sang thăm Long cũng được kia mà....!!
_Không...!! Mẹ hãy cho con đi nếu không con chết mất...!! Hãy để con đi...!!
Bà Phi Yến gần như ngã gục ra sàn nhà, Kim sợ hãi vội ôm lấy mẹ. Kim đau khổ hỏi.
_Mẹ...!! Mẹ không sao chứ...??
Bà Phi Yến nghẹn lời.
_Mẹ..mẹ không sao...!!
Thanh thấy thái độ hốt hoảng của bà Phi Yến, linh cảm có chuyện không hay đã xảy ra với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ghet-than-tuong/306792/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.