Thanh ôm lấy Hoàng, Thanh gọi tên Hoàng.
_Hoàng…. !! Em…em nhớ anh… !!
Thanh giật mình kinh hãi, Thanh không hiểu tại sao Thanh lại làm thế, vội buông Hoàng ra, Thanh đỏ bừng cả mặt, Thanh lắp bắp.
_Em..em xin lỗi. Em không cố ý làm anh phải lo sợ. Em…em chỉ…chỉ…!!
Hoàng ôm lấy Thanh, Hoàng nói.
_Em có biết là anh hốt hoảng như thế nào khi thấy em bị ngất không…?? Anh thật vô ý quá, lẽ ra anh phải biết sức khỏe của em không được tốt, anh không nên đưa em đi chơi mới phải…!!
Thanh mỉm cười, Thanh nắm lấy tay Hoàng. Thanh nhắm mắt lại, Thanh đang cảm nhận nhịp đập của con tim mình, đang điều hòa lại hơi thở, Thanh mở mắt ra, Thanh cười.
_Em không hiểu tại sao em không thể xa anh, không thể đối xử vô tình với anh nhưng em hiểu là em thực sự quý mến anh. Có phải hai chúng ta đã từng quen biết nhau đúng không anh…??
Hoàng sững sờ không thốt nên lời, cách Thanh nhìn Hoàng bây giờ mới gần gũi, mới đáng yêu, mới giống Thiên Vy làm sao, Hoàng đỏ bừng cả mặt, Hoàng sợ hãi, vội quay mặt đi chỗ khác, Hoàng sợ nếu còn nhìn Thanh thêm một lúc nữa, Hoàng sẽ không điều khiển được hành động của mình.
Thanh ngây thơ không hiểu được nỗi khổ của Hoàng, Thanh cúi xuống hỏi Hoàng.
_Anh sao thế…??
Hoàng quay mặt lạin nhìn Thanh, Hoàng run rẩy nói.
_Anh…anh xin..xin lỗi….!!Anh…anh…!!
Thanh mở to mắt nhìn Hoàng, nhìn cử chỉ lúng túng của Hoàng, Thanh hỏi.
_Có chuyện gì xảy ra với anh à…??
Hoàng đứng bật dậy, Hoàng bảo.
_Em nghỉ ngơi đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ghet-than-tuong/306801/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.