Thanh nhìn những con gấu bông do fan hâm mộ tặng Hoàng được chất đầy trong một căn phòng bên cạnh phòng ngủ của Hoàng. Thanh mỉm cười hỏi.
_Anh định làm gì với chúng đây…??
_Anh sẽ tặng lại em nếu em thích…!!
Thanh lắc đầu đáp.
_Em không muốn, em không thích gấu bông…!!
_Tại sao không…??
_Chúng thuộc về anh đúng không…?? À hay là, em có ý này… !!
_Ý gì… ??
_Chiều nay anh có phải làm gì không… ??
_Không… !! Em có việc cần nhờ anh à… ??
_Vâng… !! Và việc này rất quan trọng… !!
Hoàng nheo mắt.
_Có gì em nói nhanh lên… !! Nhìn em có vẻ bí mật quá… !!
Thanh tò mò hỏi.
_Những con gấu bông này anh có dùng đến không…??
_Anh là đàn ông thì dùng gì đến gấu bông…!!
Thanh reo lên.
_Vậy thì may cho em quá. Anh cho em tất số gấu bông này nhé…??
Hoàng thấy Thanh vui vẻ nên cũng vui lây.
_Ừ…!! Em cứ lấy hết đi…!!
_Chiều nay anh đi cùng với em đến trại trẻ mồ côi được không…??
Hoàng nhíu mày.
_Em còn mệt làm sao đến đó được. Em cứ nghỉ ngơi đi để hôm nào em khỏe anh và em cùng đến đó…!!
_Em không sao. Chỉ có một quả bóng làm sao hạ gục em được. Anh xem này…!!
Thanh dơ tay lên, cố gồng mình nhưng thân thể mảnh dẻ của Thanh làm gì có cơ bắp, Hoàng ôm lấy bụng, không nhịn được cười, Hoàng cười thật to. Hoàng cười to quá đến nỗi ông Vỹ và mấy người ngồi dưới phòng khách cũng đều nghe được tiếng cười của Hoàng.
Ông Vỹ thấy thằng con trai đã lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ghet-than-tuong/306804/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.