Thanh xua tay giải thích.
_Không phải đâu, anh ấy và chị chỉ là bạn thôi…!!
Con bé nhướng mày tỏ vẻ không tin. Thằng bé đứng ở bên cạnh ôm chầm lấy chân của Long. Nó nịnh.
_Anh Long có mua quà cho bọn em không…??
Long âu yếm xoa đầu của nó.
_Có chứ, anh mua quà cho tất cả bọn em…!!
Long mở cốp xe, Thanh phụ Long khiên chúng ra. Bà xơ từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Long bà vui mừng hỏi.
_Long…! Đến chơi hả con…??
Long lễ phép đáp.
_Vâng….!!
Thanh và Long chia quà đều cho bọn trẻ, đứa nào cũng sung sướng cầm phần quà của mình. Thanh nhìn Long, tự nhiên trong lòng Thanh không còn ác cảm với Long như ban đầu nữa. Thanh không ngờ một con người lạnh lùng và độc tài như Long cũng biết quan tâm đến người khác như thế này
Ở mái ấm tình thương này có tất cả hơn năm mươi đứa trẻ, đứa lớn nhất mười ba tuổi, đứa nhỏ nhất một tuổi. Thanh nhìn khoảng đất trước mặt, nhìn quả bóng đang nằm lăn lóc trên sân. Thanh rủ một thằng nhóc.
_Chơi bóng đá không em…??
Thắng bé cười khì bảo Thanh.
_Chị cũng biết chơi à…??
Thanh sắn tay áo lên, cái áo khoác buộc ngang em. Hai tay chống vào sườn, Thanh vênh lên.
_Chứ sao....??Em nghĩ là chị không biết chơi à...??
Thằng bé thích thú nói.
_Nếu thế chị chờ em chút, em đi gọi bọn nó...!!
_Ừ em đi đi...!!
Thanh cởi bỏ áo khoác, vắt nó lên một cái sào ở ngay bên cạnh, buộc chặt dây giày lại. Thanh chạy lại chỗ Long đứng, Thanh rủ rê.
_Chơi bóng đá không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ghet-than-tuong/370276/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.