Cậu đúng là một thiên tài. Là một người độc thân từng trải qua tình yêu đẹp đẽ nhưng cuối cùng lại bị tình yêu làm tổn thương, Lộ Gia Dự cảm thấy mình thực sự không thể chịu nổi khi có người thể hiện tình cảm trước mặt mình. Mặc dù Lâm Tự và Tạ Diên Khanh nào phải cố ý. Anh ta nói với giọng điệu mỉa mai, còn nâng cao giọng: “Tổng giám đốc Tạ, hai người về nhà có rất nhiều cơ hội để nói chuyện, bây giờ có thể cho hai người ngoài cuộc là tôi và Triệu Kỷ chút phản hồi được không?” Khi nhắc đến ‘người ngoài cuộc’, Lộ Gia Dự cố ý nhấn mạnh giọng điệu. Ánh mắt Tạ Diên Khanh cuối cùng cũng bị anh ta thu hút một chút, đối diện với ánh mắt của Lộ Gia Dự, hắn bình tĩnh nói ra hai chữ khiến Lộ Gia Dự phát điên: “Không thể.” … Đường hoàng chưa kìa. Lộ Gia Dự hơi ngơ ngác. Ngược lại, Triệu Kỷ hóng hớt nãy giờ cuối cùng không nhịn được, cúi đầu che đi nụ cười thoáng qua trên môi. Theo anh, Lộ Gia Dự cũng thật là thiếu đòn. Đây là lần đầu tiên tổng giám đốc Tạ của họ yêu đương sau bao nhiêu năm, việc hắn có chút phấn khích chẳng phải là bình thường sao? Cứ phải gây khó chịu vào lúc này, tiên sinh sẽ để ý đến anh ta mới lạ. Vỗ vai Lộ Gia Dự an ủi, Triệu Kỷ thông cảm gắp một đũa thịt bò đặt vào bát đối phương: “Ăn nhiều vào, nói ít thôi.” Lộ Gia Dự: “Anh đang chế giễu tôi phải không?” Triệu Kỷ ngạc nhiên: “Cái này cũng phải hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-gia-mu-han-gia-que/2915777/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.