Đẹp, thích xem, còn muốn xem tiếp. Thời gian hôn kéo dài rất lâu. Lâm Tự được người đàn ông ôm vào lòng, hai tay bị giữ chặt trên mặt bàn, phía sau không có chỗ dựa, cảm giác mất trọng lực lơ lửng đó luôn đi kèm với cậu, khiến cậu cảm thấy hơi hoảng sợ. Các khớp ngón tay trắng bệch, cậu dùng sức nắm chặt mép bàn, ngẩng đầu lên, dưới sự tấn công ngày càng mạnh mẽ của Tạ Diên Khanh, cậu khó khăn nuốt nước bọt. Cơ thể vốn cứng đờ vì vẽ bản thiết kế trong thời gian dài cũng dần mềm nhũn theo thời gian. Lâm Tự cảm thấy mình như sắp tan chảy thành một vũng nước. “Tạ——” Từ ngữ khó khăn thoát ra khỏi cổ họng cũng hoàn toàn tan biến khi sự xâm nhập bắt đầu. Nước mắt Lâm Tự đong đầy, cậu trả đũa bằng cách cắn một miếng vào vai đối phương. Tạ Diên Khanh khá buồn cười khi sờ vào vết răng trên vai trái, chỉ cần hơi nghiêng đầu là có thể nhìn thấy hai vết răng chồng lên nhau, hắn trêu Lâm Tự: “Lần nào cũng cắn một chỗ, lần sau đổi chỗ mới mẻ hơn cắn nhé?” “Không muốn đâu.” Lâm Tự liếc hắn, khi nói đến mấy chữ ‘chỗ mới mẻ’, sự trêu chọc trong lời nói của Tạ Diên Khanh khiến cậu lập tức nghĩ đến cái gọi là chỗ mới mẻ của đối phương là chỗ nào. Mặc dù là trả đũa, nhưng Lâm Tự cũng chú ý đến mức độ cắn. Cậu nhanh chóng buông ra, áp khuôn mặt nóng bừng vào vai người đàn ông, giọng nói có hơi mơ hồ: “Hôm qua em thấy tin tức của anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-gia-mu-han-gia-que/2915810/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.